Polaroid

Tập 01- Triệu hồi lần thứ 2

Chương 04- Bạn cũ và lời mời

Ngày hôm sau, cuộc tập luyện với Eruka được tiếp tục. Thế nên hôm nay tôi quyết định nghỉ xả hơi và đi thăm Yuuhi ở khu tập khác.

Khi tôi lén nhìn qua bức tường của tòa nhà, có vẻ như việc tập luyện của họ ở cấp độ hoàn toàn khác so với chúng tôi.

Ma thuật bay, cắt gió, quả đấm đó thật ấn tượng.

Bốn người đó đang thực hiện đủ loại hình tấn công.

Và đối thủ là ------

"Tới đây! Hãy thu hẹp khoảng cách giữa các cuộc tấn công! Với tổ đội 4 người như thế này! Các người thậm chí sẽ không để lại một vết xước trên người tôi, nếu như không đồng bộ được hơi thở của mọi người! "(???)

Một người đàn ông tóc vàng tính hình hòa nhã mặc bộ giáp có biểu tượng của hoàng gia. Nếu có 10 người nhìn vào  cậu ấy, thì tất cả 10 người sẽ đồng ý rằng cậu ấy là một Ikemen, có vẻ như cậu ấy và Kouma có một trận đấu tốt.

"Heeh, cậu đã thay đổi rất nhiều trong 5 năm qua, Grein." (Setsu)

[T.N: Gu-re-in, tôi lấy thành Grein như tôi không muốn nó nghe như Grain.]

Đối thủ của 4 anh hùng là người hầu cũ của tôi, Grein Armony.

<Sword Master Grein> là biệt danh của cậu ta. Mặc dù 5 năm trước, cậu ta xuất hiện với vẻ mặt của một cậu bé ngây thơ, bây giờ cậu ta đã trở thành một chàng trai đã trưởng thành. Khi tôi hỏi Eruka, có vẻ như cậu ấy thậm chí có một câu lạc bộ fan hâm mộ. Đúng như dự đoán về một Ikemen.

Grein gạt tất cả các đòn tấn công của những người anh hùng một cách hoàn hảo. Điều này làm cho những đối thủ của cậu, những con quái vật với lượng sức mạnh ma thuật ngất ngưởng có ánh mắt ngưỡng mộ.

Ikemen hoang dã Jiro bao bọc nắm đấm của mình trong ma thuật, sử dụng taijutsu cho cận chiến.

Mỗi cái bím tóc của Mizuki có con dao găm, dung để tấn công nhanh trong cận chiến như Jiro.

Kouma người anh hùng của lớp có một thanh kiếm vàng sáng bóng, sử dụng phép thuật tấn công từ tầm trung.  

Thánh Kiếm huh? Như dự đoán về anh hùng.

Thánh kiếm là cái gì đó giống như một kỹ năng mà ai cũng có thể sử dụng được nếu có danh hiệu anh hùng, và sức mạnh của Thánh kiếm phụ thuộc vào anh hùng.

Thanh kiếm của Kouma là loại phổ biến nhất <Excalibur type>  thanh kiếm trong ngành công nghiệp anh hùng (?). Công dụng là thanh tẩy, chiếu sáng, tăng sức mạnh vật lý, còn dung để gia cố vòng tròn ma thật. Thật vậy, nó mang lại cảm giác làm anh hùng là như thế nào.

[Trans: ai bít thánh kiếm bán ở đâu không, chỉ trans với, quảng cáo mà thèm vc]

... Khoảng thời gian trước tôi cũng có danh hiệu Anh hùng, vì thế tôi cũng có thể sử dụng thanh kiếm Thánh đó trong thời gian này.

------ Bạn có thể gọi đó là một thanh kiếm Thánh ... Tuy nhiên.

Một âm thanh ầm ầm nổ ra từ sân tập của Grein phá vỡ mạch hồi tưởng của tôi.

Trong khoảnh khắc một quả cầu lửa khổng lồ xuất hiện trong tầm nhìn của tôi, kích thước của nó như một căn nhà 2 tầng.

Người ném nó là bạn thời thơ ấu của tôi Yuuhi.

Cô ấy là loại tấn công tầm xa. Nó là bằng chứng cho thấy cô ấy có một khả năng đáng kể khi có thể bắn một ma thuật như thế mà không thở dốc. Cô ấy đã tiến bộ hơn rồi.

Tuy nhiên điều đó vẫn chưa có khả năng gây tổn hại cho Grein.

Xé ngọn lửa đang bùng lên dữ dội, hình ảnh Grein bị thiêu đốt là bất khả thi. Đòn tấn công đó thậm chí có thể “cắt” cả không gian, 4 người hùng biểu hiện một nụ cười đắng khi mà cậu có thể hóa giải chiêu đó một cách dễ dàng.

"Đòn tấn công đó hiện tại thì nó cũng không tệ lắm, nó khá mạnh. Hãy dừng lại ở đây và từ từ nghỉ ngơi đến hết ngày hôm nay".

Grein vừa cười vừa nói.

4 người họ nghe thế bắt đầu quỵ xuống.

Có vẻ như họ đã chiến đấu với tất cả sự tập trung, do đó mặc dù họ không nhận được bất kỳ vết thương nào, nhưng nhìn họ bây giờ rất kiệt sức.

"Như mong đợi Grein-sensei thật là mạnh mẽ ..." (Jiro)

"Dao găm của tớ thậm chí còn không chạm vào được anh ta ..." (Mizuki)

Đó là điều tự nhiên, cậu ta không phải là đối thủ của mấy người những người mới được tiếp nhận năng lực có một tuần mà không thể làm bất cứ việc gì.

... Well mặc dù điều này đã vượt xa khỏi cái tiêu chuẩn một tuần, nhưng Grein có trình độ hơn mấy người nhiều.

"Yuu, cậu không sao chứ?" (Kouma)

"Vâng,tớ ổn! Còn cậu thì sao Kouma-kun? "(Yuuhi)

"Nếu Yuu không sao, thì tớ cũng ổn thôi." (Kouma)

Cả hai bắt đầu nói chuyện khi họ uống nước mà người giúp việc trong lâu đài mang ra.

Kouma liếc nhìn Yuuhi uống nước. Tôi thấy, Yuuhi quả thực là người nổi tiếng.

Oops, tôi còn phải bận tâm về công việc bận rộn của riêng mình thay vì quan tâm tới tình yêu của người khác.

Tôi đợi khi Grein đi xa khỏi 4 người bọn họ------ và lao tới với tất cả những gì tôi có.

"Cái gì!? Guooo !? "(Grein)

"Huh? Grein-sensei? "(Jiro)

"Có lẽ anh ấy đã đi vệ sinh?" (Mizuki)

Tôi ngay lập tức bắt cóc Grein, khiêng cậu trên vai tôi và đưa cậu ta đến phía sau của một tòa nhà trông giống như một nhà kho ở khoảng cách khá xa.

"Cậu là đứa nhóc được biết đến rằng không có bất kỳ năng lực nào mà!! Làm thế nào cậu có được cái sức mạnh đó ... Cậu đang có âm mưu gì !? "(Grein)

Khi tôi thả cậu ta xuống ở phía sau nhà kho, Grein ngay lập tức rút thanh kiếm của mình ra với cái nhìn cảnh giác.

Fumu, thật thú vị.

[Trans: Máu S mình đã nổi dậy kuhahahaah]

Tôi vẫy tay ra hiệu thách thức cậu ta.

"------ Bơi vào đây nhóc con." (Setsu)

"Gu ... .Uooooh !!" (Grein)

Khi tôi bật ra một chút khát máu, Grein chuẩn bị sẵn sàng kiếm của cậu ấy trong khi đổ mồ hôi lạnh và chịu áp lực.

Khi tôi phát ra bầu không khí khát máu chỉ bây giờ thôi, tôi chỉ cần tạo ra một tình huống 'giết hoặc bị giết'. Điều này giúp cho Grein có thể chiến đấu bằng tất cả sức của mình mà không do dự gì cả.

Sự xuất hiện này cảnh báo cậu ta phải cẩn thận, vì nó là một kỹ thuật mà tôi nghĩ ra dùng để tạo ra một tình huống cưỡng bức cậu ta khiến cậu ta rơi vào trạng thái phòng thủ.

Tôi né thanh kiếm chém xuống, và bình tĩnh quan sát cậu ta.

Tôi nâng tay có chừng mực. Nó sẽ bị cắt nhỏ nếu tôi thư giãn quá.

Well, tôi không thích điều đó xảy ra.

Tôi dự đoán trước và chụp lấy thanh kiếm của Grein bằng 2 tay của tôi. Tất nhiên tôi cũng đã niệm ma thuật cường hóa lên.

"!? Cái-" (Grein)

Grein có một cái nhìn ngạc nhiên trên khuôn mặt của mình, và tôi di chuyển chân của tôi.

"Ta sẽ nhắc cho nhóc nhớ từ từ ... ..nỗi sợ hãi của mình ...kuhahaha" (Setsu)

[Trans: tới cao trào rồi ]

Tôi hiển thị một nụ cười ác ma nếu là từ góc nhìn của phía bên kia,

------ Và rồi tôi đá vào khu vực giữa hai chân Grein với tất cả sức lực của mình.

“~~~~~~~~~~~~~~~!!!!!” (Grein)

[Trans: thốn v~, mà nó cũng sẽ sướng nếu mina là M @@]

Khi tôi nhìn vào tên Ikemen đang ức chế cơn đau của mình, fumu, tôi nghĩ rằng tôi có thể để xem một cái gì đó vui hơn. Ta sẽ phục vụ tận tình luôn.

"Cái ... kỹ thuật này ... .M- <Man killer> ...... làm được điều này chỉ có thể là ..." (Grein)

"Oh! Đã nhớ ra chưa? Cú đá của ta kuku. "(Setsu)

"C-có thể nào là ... .S-Setsu-san ..." (Grein)

*nhỏ giọt*

"Ooooooiii !? Tại sao mi lại ngất !? "

Tôi lắc Grein người ngất đi vì đau đớn, cố gắng để đánh thức cậu ta dậy. Cú đá của tôi thực sự có hiệu quả ... ..

[Trans: thốn thôi chứ@@]

"Bi rồng của tôi?" (Grein)

"Nó vẫn an toàn." (Setsu)

"Lỗi của ta, ta sẽ cố gắng không làm điều đó lần nữa." (Setsu)

"Không, tôi chỉ có thể nhận ra Setsu-san ngay lập tức nhờ vào điều đó." (Grein)

Anh chàng này đã ngất xỉu trong vài phút, cuối cùng cũng thức dậy, chúng tôi dựa vào tường của tòa nhà và bắt đầu nói chuyện.

"Nghĩ rằng ngài sẽ xuất hiện bằng cách sử dụng triệu hồi anh hùng ..." (Grein)

"Ta cũng ngạc nhiên lắm. Ta đã tìm kiếm cách để quay trở về đây từ phía bên kia ... và không thể tìm thấy một chút đầu mối nào hết. Nó thực sự là một sự trùng hợp ngẫu nhiên khi được triệu hồi lần này. (Setsu)

"Rồi, chúng ta hãy gửi lời cảm ơn đến sự trùng hợp này... mặc dù chúng tôi đã kiểm tra những tài liệu trong lâu đài để tìm cách triệu hồi Setsu-san một lần nữa ..." (Grein)

"Yeah, tôi đã nghe điều đó từ Eruka." (Setsu)

"Ooh! Vậy, ngài đã gặp Eruka. "(Grein)

Anh chàng này dường như đã quá tuyệt vọng khi cố gắng để mang tôi trở lại. Tôi rất vui vì họ rất biết vâng lời.

"Ngài đã gặp Tia?" (Grein)

"Chưa, chưa gặp." (Setsu)

"Vậy thì hãy đi gặp cô ấy trong ngày hôm nay. Cô ấy vẫn đang tiếp tục nghiên cứu cách để tái triệu hồi ngài."(Grein)

"Ta thấy ... sau cùng thì ta nghĩ ta cũng cần phải nói với cô ấy rằng đúng là ta đã trở về." (Setsu)

"Vâng, cô ấy sẽ rất vui mừng. Chắc chắn! "(Grein)

Tôi thấy, hãy đến đó và cho cô ấy xem khuôn mặt của tôi vào cuối ngày. Lúc đầu, tôi dự định sẽ làm vào ngày mai.

"Vậy thì chúng ta sẽ tản bộ đến đó ------ ah, đúng rồi. Ta rất có thể sẽ rời khỏi nơi này một thời gian. "(Setsu)

"Thật sao?" (Grein)

"? Ngươi không có ngạc nhiên lắm. "(Setsu)

"Vâng đúng là Setsu-san, tôi nghĩ ngài có thể nói như vậy." (Grein)

Tôi có phải quá dễ dãi để bị bắt bài?

"Ta thấy ...Well, ta đang lập một kế hoạch để vượt qua lục địa và gặp lại "bọn họ".(Setsu)

"Ooh! Tất cả mọi người sẽ rất hài lòng với điều đó! Nhưng điều đó vẫn không đủ để ngăn chặn chiến tranh, ngài biết không? "(Grein)

"Ta đã nghe nói về điều đó từ Eruka ..." (Setsu)

Vì nó đơn giản ------ Tôi nói thế với Grein.

"Sao cũng được. Ta phải đi rồi, ta cũng mừng khi được gặp lại Grein. "(Setsu)

"Tôi cũng vậy ... ngài cuối cùng đã trở lại. Tôi thật sự vui mừng, Setsu-san. "(Grein)

"Ou, sau đó thì. Ah đúng rồi, là nó, ta yêu cầu cậu phải chăm sóc tốt cho Yuuhi? "(Setsu)

"? Yuuhi-san? "(Grein)

"Yeah. cô ấy là bạn thuở nhỏ của ta ở thế giới kia. Vui lòng sử dụng vị trí của cậu để che chở cô ấy, hoặc là ta sẽ trừng phạt ngươi bằng <Man killer> một lần nữa nếu có chuyện gì đó xảy ra với cô ấy? "(Setsu)

"! ...... .Tôi sẽ khắc sâu nó trong tâm trí của mình." (Grein)

Tôi hỏi cậu ta một lần nữa để xác nhận, và chia tay Grein.

Cuộc sum họp sau một thời gian dài thật tốt như mong đợi.Có cảm giác như cái cá tính muốn đàn áp của tôi cuối cùng có thể được giải phóng.

[Trans: Lâu lắm không chơi S&M nó vậy@@]

Còn người cuối cùng, tôi sẽ đi gặp Tia, tôi quyết định quay về lâu đài.

[T.N: POV thay đổi sang Grein]

Tôi, Grein ARMONY đã có thể gặp lại người đó, sau 5 năm, và tôi rất vui mừng vì điều đó. Như tôi đã quyết định đi theo anh ấy khi trước, tôi chắc chắn rằng đã có một lỗ hổng xuất hiện trong trái tim tôi khi Setsu-san biến mất.

Với lỗ hổng đã được lấp đầy, tôi quay lại nơi ở trong trạng thái tràn đầy tinh thần sau một thời gian dài ủ rũ.

Trên đường trở về, các anh hùng mà tôi đào tạo, Jiro-kun, Mizuki-san, và Kouma-kun chạy đến với tôi từ phía bên kia.

"Anh đã ở đâu thế Sensei !?" (Jiro)

"Chúng tôi đã tìm kiếm anh ở khắp nơi!" (Mizuki)

Jiro-kun và Mizuki-san nói.

Tôi nhớ rằng tôi đã biến mất quá đột ngột, vì vậy tôi phải  xin lỗi.

"Xin lỗi, một người bạn đến thăm tôi bất ngờ và tôi đã phải tiếp đãi anh ta." (Grein)

Mặc dù 'người bạn' cũng không thực sự đúng, tôi nghĩ rằng mối quan hệ đó cũng không xấu lắm.

"Vậy, mọi người đang làm gì ở đây thế?" (Grein)

"Tôi muốn tập với anh thêm một chút nữa, anh có thể dành thêm thời gian với chúng tôi một chút nữa được không?" (Kouma)

Kouma-kun đã cho tôi thấy cặp mắt nghiêm túc khi cậu ấy nói.

Mặc dù tôi đã dành hết thời gian vào buổi chiều để tập huấn thực chiến, nó hình như không làm họ vừa lòng với tình trạng này.

"Tôi không phiền đâu ------ Phải có 4 người chứ. Yuuhi-san đâu rồi? (Grein)

Khi tôi nhận lời, tôi nhận ra rằng Yuuhi-san mà Setsu-san yêu cầu tôi chăm sóc không có ở đây.

"Ah, có vẻ như Yuu trở về lâu đài rồi." (Jiro)

Khi Jiro-kun nói thế, tôi cảm thấy nhẹ nhõm.

"Tôi thấy ------ rồi, chúng ta bắt đầu tập luyện chứ?" (Grein)

Để chấp nhận yêu cầu của họ, chúng tôi ghé thăm sân tập một lần nữa.

------ Tôi vẫn còn có một cơn đau nhẹ ở khu vực giữa hai chân tôi.

[T.N: POV quay lại ngôi MC.]

"Oi Nekura Yuki, mày đã ở đâu cả ngày hôm nay thế?" (Endo)

Khi tôi trở về lâu đài, tôi đã bị bắt bởi những tên ngu si phiền hà.

Tôi thực sự không có thời gian cho việc này.

Khi tôi kiềm chế giữ mình khỏi thở dài, Endo choàng vai tôi một cách quá quen thuộc như thường lệ.

"Mày không nghĩ rằng mày sẽ có một khoảng thời gian ngọt ngào hôm nay phải không? Mày không nên có thái độ đó, vì thế bọn tao sẽ nghiêm khắc hơn ngày hôm nay?"(Endo)

Endo cười lớn ... .cùng với đồng bọn của mình.

Yeah yeah làm tốt lắm ------ Khi tôi tuyệt vọng chịu đựng khỏi thở dài,

"Chờ một phút Endo-kun !!" (???)

Một giọng nói vang lên khiến chúng tôi đóng băng.

Khi tôi quay mặt về phía của giọng nói đó, đó là Hanabashira Yuuhi. Trong khi lẩm bẩm rằng cuối cùng cô ấy cũng tìm thấy tôi, cô ấy bắt đầu đi về phía chúng tôi.

"Ha-Hanabashira-san !? Cậu muốn tớ làm gì không?"(Endo)

Trong khi Endo đang bối rối với khuôn mặt xinh đẹp của Yuuhi, khuôn mặt của cô ấy rủ xuống, và trả lời bằng một giọng nói khó chịu.

"À, không. Tôi có việc với Yuki-kun. Vì thế, cậu có thể cho tôi mượn Yuki-kun một lúc được không? "(Yuuhi)

"Ah ... được." (Endo)

Endo như bị giáng xuống một đòn mạnh ... điều đó thực sự rất đáng thương.

"Cảm ơn cậu! Giờ thì, Yuki-kun, câu có thể đi theo mình không? "(Yuuhi)

"Ừ ...." (Setsu)

Yuuhi vồ lấy tôi từ Endo, và bắt đầu dắt tay tôi đi bỏ lại bọn chúng. Khi tôi quay đầu lại, Endo nhìn tôi với con mắt chứa đầy thù hận. Thật tuyệt vời khi có thể khiến cho con người làm được đôi mắt như thế.

Sau khi đi được khoảng cách khá xa bọn chúng, Yuuhi buông tay tôi ra, rồi đột nhiên nhảy vào ngực tôi.

"Yahhou! Cuối cùng thì, Yuki-kun sau một thời gian dài!"(Yuuhi)

"O-oi." (Setsu)

Yuuhi ôm tôi thật chặt, 2 cái bánh pudding khổng lồ của cô ấy đang ép vào người tôi, biến đổi hình dạng của nó. Uwah, điều này thật sự tệ.

Theo dự đoán thì ​​một số vấn đề có thể "phát sinh" nếu như tôi không thoát ra khỏi cô ấy.

"Đợi- Thả tớ ra một chút đi ..." (Setsu)

"Haaah ~ Cuối cùng thì, Yuki-kun sau một thời gian dài ~" (Yuuhi)

Tôi đã bắt đầu yếu đi một chút rồi cô ấy đặt tất cả trọng lượng của cô ấy vào tôi! Ngực của cô ấy ..!

"Mình đã rất lo lắng cho cậu đó? Họ nói rằng Yuki-kun không có sức mạnh ma thuật ... tại sao nó lại trở nên như thế chứ? "(Yuuhi)

"Well ... Mình có thể tự lo được…..theo cách nào đó." (Setsu)

"... Mình đoán vậy, nhìn cậu có vẻ ổn và tràn đầy năng lượng ..." (Yuuhi)

.. Có vẻ như tôi đã khiến cô ấy phải lo lắng. Mình rất xin lỗi về việc đó.

"Đúng rồi Yuki-kun! Cậu có muốn cùng đi đến thị trấn với mình khi chúng ta có thời gian rảnh không? "(Yuuhi)

"Thị trấn?" (Setsu)

Nhắc đến thị trấn, Destinea có một thủ đô. Nó rộng đáng kể, bạn sẽ không chán nản vì ở đó có rất nhiều điều thú vị.

Có vẻ như Yuuhi tới thăm tôi hôm nay vì lời mời này.

"Như thế thì sao nào, có được không?" (Yuuhi)

" Yeah, mình nghĩ nó ổn." (Setsu)

Cô ấy tìm mọi đường đến đây chỉ để mời tôi, vì vậy dành một kỳ nghỉ với Yuuhi vẫn còn rẻ.

"Có thật không!? Tuyệt đối phải được đấy!? "(Yuuhi)

"Được mà, được mà." (Setsu)

"Yay ~!" (Yuuhi)

Yuuhi thả tôi ra trong khi làm tư thế Banzai. Tôi không hối tiếc về điều đó dù chỉ là một chút kể cả khi sự ấm áp đó biến mất được chứ? Đó là sự thật được chứ?

[Trans: Tch! Được ôm sướng vãi mật ra!! Banzai là tư thế hoan hô giơ 2 tay lên trời nhé, dành cho ai chưa bít @@]

Chúng tôi có một cuộc nói chuyện nhỏ sau đó, để nói về tình trạng của chúng tôi.

Việc huấn luyện Yuuhi có vẻ rất khó khăn sau tất cả khi tôi nghe từ cô ấy, như cuộc huấn luyện của Grein là hiệu quả nhưng chỉ dành cho những người cứng cỏi ....

Chúng tôi quyết định tìm đúng thời điểm sau này và rồi tách ra, hình như tôi còn một số việc cần làm sau tất cả.

"Mình rất vui vì chúng ta đã được gặp nhau ngày hôm nay! Mình có thể nạp năng lượng Yuki-kun của mình!"(Yuuhi)

Năng lượng Yuki-kun là cái quái gì.

[T.N: Chỉ cần tưởng tượng Musukonium]

"Khi cậu gặp rắc rối, cậu có thể dựa vào mình mà, điều đó thực sự rất quan trọng đối với mình đấy! Và không được phá vỡ lời hứa của chúng ta là đi ra ngoài chơi đâu đấy! "(Yuuhi)

"Được rồi được rồi, mình biết rồi." (Setsu)

"Gặp lại sau ~!" Cô ấy nói rồi chạy đi.

... Bây giờ thì, tôi sẽ không thể rời khỏi đất nước này cho đến khi tôi đi xung quanh thị trấn cùng với Yuuhi xong....

Điều này thật tệ đúng không?

"......... .."

Tôi nhận thấy điều gì đó tại thời điểm đó.

Trong khi trốn trong bóng tối, Endo đang nhìn chằm chằm vào tôi với đôi mắt đầy ác cảm.

[Trans: có mùi giống thằng gì đó trong Arifureta và sắp sửa ngậm hành vì tội ngu @@]