Polaroid

Tập 01- Triệu hồi lần thứ 2

Chương 06- Ngày hứa hẹn

Sr nhé, do mình đi làm nên chưa xếp lịch được, cho 2 chương nè, 2,3 ngày nữa up tiếp là kịp Eng.

"------ Ta sẽ để cậu rời khỏi lâu đài." (King)

Vài giờ sau cuộc họp, tôi đã được vua Destinea gọi vào trong lâu đài.

Công chúa và Eruka đang đứng cạnh nhà vua. Công chúa thì đang xem tôi như rác rưởi như thường lệ .... Mặc dù Eruka đang cố gắng hết sức để nhìn xuống tôi nhưng điều đó sẽ không trở nên tốt hơn đâu và nó sẽ trở thành trò cười. Tôi đoán rằng cô ấy không thể nào vui được khi phải nhìn xuống tôi.

"... Tôi có thể nghe lý do được không?" (Setsu)

"Quý cô Eruka này đây, cô ấy không muốn lãng phí năng lượng của cô ấy khi dạy ai đó chẳng có năng lực gì hết. Mặc dù điều đó là không may, nhưng ta không thể để cậu  đi lang thang đâu đó một cách tự do trong lâu đài mà không có bất cứ việc gì làm cả "(King)

Thật tuyệt vời khi câu nói đó đến từ một kẻ đã bắt cóc người khác mà không có sự cho phép .... Tôi sẽ không nói bất cứ điều gì không cần thiết, vì vậy tôi chỉ lắng nghe trong im lặng.

"Như dự kiến, ta sẽ cho cậu một ít tiền để chi tiêu. Ta sẽ đưa cho cậu vũ khí của lâu đài nếu cậu muốn trở thành một mạo hiểm giả. "(King)

'Không thể nào trở thành một ông trùm mà không có bất kỳ quyền lực nào cả' ------ nhà vua không quên thêm câu nhận xét châm biếm đó.

Tôi đã từng là một mạo hiểm giả một khoảng thời gian trước đây.

Tôi sẽ ngoan ngoãn nhận tiền, mặc dù với kiểu của tôi, tôi sẽ không gặp rắc rối gì ngay cả khi không có nó. Tôi không cần bất kỳ vũ khí nào.

"Mặc dù ban đầu ta muốn buộc cậu ra khỏi đất nước, ta sẽ cho phép cậu ở lại trung tâm thành phố nếu cậu rời khỏi lâu đài, vì cậu cũng là một anh hùng sau tất cả." (King)

".... Cảm ơn rất nhiều "(Setsu)

Cái quái gì thế này ...

Nhưng tôi đã được cứu vì họ đã không đuổi tôi ra khỏi đất nước, vì vậy tôi có thể dành thời gian còn lại của tôi ở thị trấn.

Khi tôi chú ý đến Eruka, cô ấy nhìn tôi và gật đầu chậm rãi. Cô đã sắp xếp nó? Tôi được cứu rồi.

"Xin hãy rời khỏi lâu đài sau ngày mai, và cuộc nói chuyện của chúng ta kết thúc. Giải tán. "(King)

"Vâng ..." (Setsu)

Trong khi có một bầu không khí chán nản, tôi rời khỏi phòng trie.

------ Bên trong tôi siêu hạnh phúc.

[T.N: POV đã đổi thành ngôi thứ 3]

Sau khi Setsu rời khỏi, vị vua đang ngồi trên ngai vàng ra lệnh cho Eruka.

"Eruka, chọn khoảng tiền thích hợp cho cậu ta." (King)

"Chắc chắn rồi." (Eruka)

Khi nhà vua nhìn thấy Eruka rời khỏi phòng, ông ta đối mặt với con gái mình, người mà có cái nhìn chết chóc ở cánh cửa nơi mà Setsu rời khỏi.

"Margaret, con sẽ làm hỏng vẻ đẹp của con nếu cứ tiếp tục như vậy" (King)

"------ ... ngay cả khi người nói thế Otou-sama! Tại sao cha không quyết định đuổi cái thứ kinh tởm đó ra khỏi đất nước !? "(Margaret)

'Margaret' đề cập đến tên của công chúa, trong khi ' thứ kinh tởm đó' đề cập đến Setsu.

Con bé dường như không hài lòng với quyết định Setsu không cần rời khỏi đất nước.

"... Nó sẽ làm bẩn tên của những anh hùng khác nếu cha để thứ đó dẫm lên đất Destinea! Không ... Con ghê tởm phải gọi thứ đó là một anh hùng !! "(Margaret)

[Trans: Dm ngứa tai vc]

Khuôn mặt của Margaret bị bóp méo vì tức giận, cũng như ma thuật bẩm sinh của con bé thoát ra khỏi cơ thể.

"Vì đó là một yêu cầu kiên quyết từ Eruka, ta cần phải nghe nó. Có điều gì con không hài lòng không? "(King)

"Đúng rồi!! ... khi con nhìn vào hắn, nó gợi cho con nhớ về người đó ... người được triệu hồi từ 5 năm trước! "(Margaret)

Khuôn mặt của Setsu khi được triệu hồi xuất hiện trong tâm trí của cô, như Margaret cảm thấy rằng sự hiện diện của Setsu cũng tương tự như 'người đàn ông đó', vì vậy điều đó có vẻ làm cô tức giận. Hoặc chính xác hơn là hận thù.

"Đối với hắn ta để có thể được như những “Anh hùng thực sự” của chúng ta ------ "(Margaret)

"DỪNG LẠI !!" (Vua)

"!!" (Margaret)

Khi cô gần như thốt ra toàn bộ ý kiến, nhà vua ngăn cô bằng một tiếng gầm.

"Ngay cả khi có những người bảo vệ, chúng ta không biết có ai nghe thấy không, vì vậy hãy nhịn lại những nhận xét bất cẩn như vậy." (King)

"Con-con xin lỗi, Otou-sama ..." (Margaret)

Margaret cúi đầu, dường như cũng đã ngẫm nghĩ về nó. Bầu không khí giận dữ cũng đã biến mất.

"----- Trở lại câu chuyện, mặc dù con nói rằng không thích điều đó, người đó không rời khỏi đất nước, điều này đã được quyết định. Thật không khôn ngoan khi phản đối ý kiến ​​của Eruka người mà chúng ta nhờ để huấn luyện những anh hùng. "(King)

"Con…. hiểu. "(Margaret)

Cô có một khuôn mặt buồn bã và máu từ nắm bàn tay của cô-----

------ May mắn thay, không có ai nghe thấy cuộc nói chuyện đó.

Làm lạnh đầu ------ Margaret rời khỏi phòng, sau đó nhà vua nhớ một cái gì đó từ cuộc trò chuyện của họ.

(Tên vô dụng này ... nếu mình không nhầm thì tên hắn là Setsu ..?)

Đó là một cái tên mà bạn có thể nói là sẽ kích động nhà vua.

(Người đàn ông đã phản bội đất nước của chúng ta, người đàn ông đã 'dừng' chiến tranh ------)

"Fuh ... không thể nào đúng không?" (King)

Nhà vua giật mình bởi ý nghĩ xuất hiện trong đầu.

Người đàn ông đó trở lại ------ không, chuyện như thế sẽ không xảy ra.

[T.N: POV vẫn ở ngôi thứ 3]

Endo đi qua hành lang của lâu đài cùng với đồng bọn của hắn. Vẫn còn thời gian trước khi tập luyện, và dường như việc không thể làm bất cứ điều gì với Setsu ngày hôm qua đã làm gia tăng sự căng thẳng của hắn.

"Man ~ Vẫn đang bị stress à Endo?" (Thằng đệ số 1)

"------ Câm mồm lại." (Endo)

“Eh?” (Thằng đệ số 2)

Endo trả lời với đồng bọn mà không giấu đi cơn giận của hắn.

"Ngày của tao chẳng tốt lành cho lắm... có vẻ như tao cần thêm nhiều hình phạt cho cậu bạn đó ..." (Endo)

Hình ảnh người mình thích và Setsu (tên ảm đạm) ôm lấy nhau xuất hiện trong đầu hắn. Đầu của Endo lúc này đầy thù hận đối với Setsu sau khi chứng kiến ​​điều đó.

"Ah ... Endo. Đó là Nekura Yuki "( Thằng đệ số 1)

"Huh?" (Endo)

Như đồng bọn hắn nói, bóng dáng của Setsu có thể nhìn thấy được đang đi bộ ở phía bên kia của hành lang.

Tóc của cậu ta bù xù như thường lệ, đôi mắt thì bị che giấu đi, với lưng thấp và cơ thể nhỏ. Endo nghĩ: "Tại sao một gã như thế lại có thể cùng với Hanabashira Yuuhi? Mình tốt hơn nó phải không? ", Giống vậy đấy.

------ 'Nếu là Kouma thì mình có thể hiểu được. Tên đó là một người đàn ông hoàn hảo, không có yếu tố nào mà mình có thể giành được từ hắn ".

Nhưng đối với tên ảm đạm có thể ở cùng với cô ấy nhiều hơn người đàn ông hoàn hảo, Endo sẽ không bao giờ cho phép điều đó. Đó là lý do sự tức giận mà hắn bắt nạt cậu ấy ------ tất cả chỉ vì ghen tuông.

"Tao sẽ làm mày mất mặt ... nhiều hơn trước! "

Khi Endo nhìn chằm chằm vào Setsu, người mà vô thức kêu "Geh!". Miệng cậu ta có vẻ như muốn tạo ra từ đó.

Endo dường như nhận ra khuôn mặt méo mó của mình. "Nó sợ mình".Niềm vui sướng tràn ra khi hắn nghĩ thế.

"Yoo Nekura Yuki, mày đang làm gì vậy?" (Endo)

Hắn choàng vào vai cậu , và những kẻ đi theo hắn bao vây để chặn cậu lại.

".........." (Setsu)

"Oi oi lời chào hỏi của mày đâu? Huh !? "(Endo)

"!" (Setsu)

Nắm đấm của Endo lún vào Setsu. Những mặc cảm bắt đầu nổi lên từ hắn.

"N?" (Endo)

 Vào lúc đó, đôi mắt hắn hướng về phía tay Setsu.

 "Thứ mày đang cầm là gì thế?" (Endo)

"!!" (Setsu)

Hắn đã cướp lấy nó. Nó giống như một chiếc túi dây kéo, và nó cảm thấy một chút nặng mặc dù nhỏ.

Khoảng 10 đồng vàng phát sáng khi mở nó ra. Endo người đã học được về tiền tệ của thế giới này biết được số tiền.

"Khoảng 100 000 yên ... mày lấy cái này ở đâu thế?" (Endo)

Một đồng tiền vàng khoảng 10 000 yên, với 10 đồng, tức là 100 000 yên. Nó rất là nhiều tiền nếu bạn xem xét độ tuổi hiện tại, vì vậy ngay cả Endo cũng không có số tiền đó.

"... Vì họ nghĩ rằng tôi chỉ là một kẻ vô dụng  nên  không thể chiến đấu ... những người của lâu đài quyết định giúp đỡ ... sau đó những người từ lâu đài cho tôi tiền ..." (Setsu)

"------ heh!" (Endo)

Miệng hắn méo mó.

"Vậy, bây giờ nó là của tao." (Endo)

[Trans: ngứa mắt vcl]

Hắn nói và cho túi kéo vào túi của mình. Hắn ta cảm thấy thực sự tốt.

"Uwaah! Mày nghiêm túc à Endo! "(Thằng đệ số 1)

"Vậy thì đi mua vài thứ để thưởng thức!" (Thằng đệ số 2)

[Trans: chẳng qua a deck cần thôi nhé @@]

Những kẻ theo hắn bắt đầu ồn ào, và mặc dù tiếng nói của chúng đã làm hắn ta tức giận lúc trước, hiện tại Endo chấp nhận nó một cách vui vẻ.

"Được rồi! Chúng ta sẽ đi xung quanh thị trấn khi buổi tập kết thúc! "(Endo)

Với nụ cười kinh tởm, chúng rời khỏi nơi này và đi đến khu vực tập luyện.

Người duy nhất còn lại là Setsu đang đứng yên tại chỗ ..

[T.N: POV lại đổi sang MC một lần nữa.]

"Oh man ~ ...." (Setsu)

[T.N: Cậu ấy nói thế một cách vui tươi.]

Tôi nhìn Endo bỏ đi trong khi có một tiếng cười thô tục và những nhận xét thô tục.

Mặc dù tôi chỉ diễn kịch, nhưng thực sự lấy đi tiền của tôi mà không có chút lòng thương xót là quá nhiều .... Nếu không phải là tôi, họ chắc chắn sẽ khóc.

Well, khi tôi nghĩ rằng điều này là do thực tế là tôi gần gũi với Yuuhi, tôi đến để xem Endo thảm hại này. Sự ganh tị của hắn đã đi quá xa. Well, hắn làm phiền tôi thay vì Yuuhi ...điều đó có lẽ là vô ích, nhưng anh chàng đó thực sự không nhạy cảm với người khác.

[T.N: あ い つ 自 分 へ の の の 好意 し, thực sự không thể hiểu được dòng cuối cùng.]

"... À, tôi sẽ để nó đi vì tôi có thể chuẩn bị lại số tiền đó được, mặc dù điều đó thật phiền phức." (Setsu)

"------Oh? Đó là Setsu-san? "(???)

"... Grein huh?" (Setsu)

Thật đáng tiếc là Endo không còn ở đây, nhưng tôi đã gặp Grein mà không mặc bộ giáp. Cậu ta là một Ikemen rực rỡ như thường lệ, như muốn bùng nổ.

"Tại sao ngài lại ở một nơi như vậy?" (Grein)

"Aah về điều đó ------" (Setsu)

Tôi nói rằng ngày mà tôi sẽ rời khỏi đã được thu xếp, tôi cũng nói với cậu ta rằng tôi đã bị cướp.

"Sau ngày mai huh .... Tuy nhiên điều đó có ổn với bọn họ  sau khi làm những việc như thế với Setsu-san không? "(Grein)

"... Ổn thôi, bởi vì có thể chúng sẽ ngủm thôi ngay cả khi tôi không làm gì cả" (Setsu)

"... Có chuyện gì vậy?" (Grein)

Từ những kiến ​​thức mà tôi nhận được từ việc đọc tiểu thuyết trên internet trong một thời gian dài, những kẻ giống như Endo hầu như không có một cái kết thúc tốt đẹp nào hết.

[T.N: Giống như bị bỏ lại với chân tay bị gãy để quái vật ăn]

Bằng cách đó, giữ dục vọng của mình ngay cả khi hắn yếu đuối, hắn sẽ sớm đạt đến giới hạn của mình. Sau khi bị tổn thương, để đáp ứng dục vọng của mình hơn nữa, hắn sẽ bắt đầu một con đường không dành cho người thường------

"Hắn sẽ tự hủy hoại chính mình, bởi vì không có con đường nào dễ đi cả." (Setsu)

"? Ý của ngài là gì? "(Grein)

"Cái gì làm nên bản thân là thứ quan trọng nhất." (Setsu)

Tôi không nói bất cứ điều gì sai. Vì bạn có thể dễ dàng đạt được những gì bạn muốn nếu bạn trở nên mạnh mẽ hơn.

"Ah, thỉnh thoảng có một điều tôi muốn yêu cầu." (Setsu)

"Điều gì vậy?" (Grein)

"------Khi ngày hôm sau nghỉ học?" (Setsu)

".... Mình nghĩ nó sẽ là ngày hôm nay ... "(Setsu)

Tôi viếng thăm trung tâm thành phố với một biểu hiện mệt mỏi.

Hôm nay là ngày thứ hai sau khi lệnh rời khỏi được đưa ra, nói cách khác, hôm nay là ngày cuối cùng của thời hạn tôi được phép ở trong lâu đài. Và hôm nay, những người được triệu hồi sẽ được nghỉ một ngày.

------Nói cách khác,

"------ Cảm ơn vì đã đợi, Yuki-kun." (Yuuhi)

"... Không, mình cũng vừa đến, Yuuhi." (Setsu)

Người bạn thời thơ ấu của tôi mà tôi đã hứa hẹn hò, trung tâm thành phố đã xuất hiện trước mắt tôi ....

Đúng vậy, ngày hứa hẹn của nhà vua, cũng là ngày của ngày hẹn hò.

(Bằng cách nào đó nó đã trở nên phiền phức ...)

Mặc dù tâm trạng của tôi không được tốt, không nên thể  hiện tâm trạng của tôi trước mặt cô gái này.

------ Đây là ngày cuối cùng tôi được phép ở trong thị trấn, vì vậy tôi sẽ cố gắng tạo ra những kỷ niệm đẹp với tất cả sức lực.

"Vậy thì chúng ta đi chứ?" (Setsu)

"Un!" (Yuuhi)

Tôi đứng cạnh Yuuhi, và bắt đầu đi bộ trên đường phố.

 Hôm nay, tôi sẽ ra khỏi đất nước ngay khi cuộc hẹn kết thúc.

Hãy tận hưởng thị trấn này để tôi sẽ không hối hận, đó là điều tôi quyết định.

"Cậu có muốn đi đâu không?" (Setsu)

"......" (Yuuhi)

".. Có chuyện gì vậy?" (Setsu)

"! Không! Không có gì! Đúng rồi! Hãy bỏ tiền túi để ăn và ăn thật nhiều !! "(Yuuhi)

"Y-Yeah ..." (Setsu)

Tôi có cảm giác rằng Yuuhi đang xuống tinh thần ... Tôi đã làm gì cô ấy ư?

Nó có thể là…

"Nhìn trông ngon quá! Dường như là bánh rán! "(Yuuhi)

"Vậy sao ... muốn thử ăn nó không?" (Setsu)

------ cô ấy có nhận ra rằng tôi sẽ biến mất không?

"... Thật là vui, Yuki-kun." (Yuuhi)

"... .Yeah." (Setsu)

Khuôn mặt của cô ấy đôi khi hiện lên vẻ cô đơn, nhưng tôi không thể hiểu được ------

[Trans: do m ngoại tình đấy]