Ring ring

Tập 01- Triệu hồi lần thứ 2

Mở đầu - Lần thứ hai ở thế giới khác

“Các bạn đã đến, những Anh Hùng"(???)

Ah, đây là lần thứ hai tôi nghe câu này.

Lần đầu tiên cũng là gia đình hoàng gia của lâu đài này, được nói bởi công chúa.

Tuy nhiên, so với lần đầu tiên, tôi không có biết rằng sẽ có những người khác bị triệu hồi như mình, nhưng bây giờ ở đây có khoảng 40 người bạn cùng lớp với tôi.

Những người bạn cùng lớp với  tôi bây giờ đang khá là sốc, một số đứa con gái thậm chí đã có biểu hiện sợ hãi.

Vì đây là lần thứ hai của tôi, tôi không ngạc nhiên hay sốc gì hết nhá!!.

Tên của thế giới này là <Eclair>. Chiến tranh giữa con người, Demon và Beastman thời gian qua đã tàn phá thế giới này.

Và ------ đó là thế giới mà tôi đã cứu một lần.

Trước khi nói chi tiết về thế giới này, tôi nghĩ rằng tôi nên giới thiệu về tôi, Suzaki Setsu trước tiên.

Hàng chục phút trước, trước khi tôi được triệu hồi.

"------ Oi !! Lấy cho tao Yakisoba, Yuki ảm đạm " (???)

(trans : Yuki ảm đạm ko đc hay cho lắm nên mình đổi thành Nekura Yuki nhé )

Giờ nghỉ trưa trường cao trung ------ Lưng của tôi đột nhiên bị đá, tôi bị kéo ra khỏi lớp.

Những tên đã làm điều đó, tôi nghĩ rằng hắn ta tên Endo hoặc gì đó. Thật là phiền khi phải nhớ tên của từng người, từng người một.

"Tao muốn bánh kem!" (???)

"Tao muốn bánh mì cà ri, Nekura Yuki!" (???)

Thật là phiền phức ….Tôi bị sai khiến bởi những kẻ có tên tôi không thể nhớ. Vì chúng đi theo Endo nên tôi gọi chúng là số 1 và số 2.

Mặc dù tôi có thể từ chối chúng ở đây, nhưng chúng sẽ lại gọi tôi sau giờ học để trừng trị vì sự “xấc láo” của tôi. Điều đó thật phiền phức và tôi ghét phiền phức.

Lấy ví tiền ra, tôi quyết định mua cho chúng.

Bằng cách nào đó, Nekura Yuki dường như là biệt danh của tôi. Tóc duỗi dài che khuất tầm mắt của tôi, tôi cũng không cao lắm. Tôi chỉ có thể chấp nhận nếu ai đó nói rằng tôi trông giống như một otaku ảm đạm.

Và sau đó, đối với Yuki ....

"Yuki-kun! Cậu đang làm gì đấy?" (???)

Một cô gái với mái tóc ngắn  màu nâu, cô ấy đang tiếp cận tôi. Cô ấy là bạn thuở nhỏ của tôi, hang xóm của tôi, và cũng là bạn cùng lớp của tôi Hanabashira Yuuhi. Thấp hơn tôi, body chuẩn và là một cô gái dễ thương và xinh đẹp.

"Hm, Yuuhi huh? Tớ sẽ mua một cái gì đó nhưng ...... cậu đã không ngừng gọi tôi Yuki hơn bao giờ hết ". (Setsu)

"Đó là vì Yuki-kun là Yuki-kun mà !" (Yuuhi)

Bạn có thể thấy đấy, phần Yuki của Nekura Yuki nó đến từ người này gọi tôi là Yuki thay vì Setsu. Mặc dù Yuuhi nói tôi rằng cô ấy nhầm Setsu với Yuki (TN: Tên của cậu ấy được viết là Yuki, đọc là Setsu). Endo và mọi người trong lớp coi cô ấy như thần tượng vậy, vì thế với một kẻ ảm đạm, u ám như tôi có quan hệ gần gũi với nhau đến mức gọi cả biệt danh thì thằng nào mà chả ghét cơ chứ, đó là lý do tôi luôn bị bắt nạt.

Tới Yuuhi người không biết cô ấy là nguyên nhân của nickname của tôi, vài đứa bạn của cô ấy gọi.

"Yuu, cậu có đi không?" (???)

"Chúng ta đi thôi ! Bụng của tớ kêu rồi "(???)

"Mizuki cũng giống như mọi khi nhỉ " (???)

Giọng nói của họ đã cắt ngang cuộc trò chuyện của chúng tôi, tôi cũng biết rằng họ là những kẻ người nổi bật trong lớp.

Người đầu tiên với kiểu tóc ‘Two Block’ ( Trans: mình éo bít dịch sao nên để vậy @@), là một ikemen với nét hoang sơ. Kondo Jiro, đó là tên của hắn.

Người thứ hai là một cô gái tóc hai bím và thấp hơn Yuuhi, Asakura Mizuki. Với tính cách sôi nổi, cũng như khả năng thể thao… Mặc dù cô không được thông minh cho lắm.

Người cuối cùng là một ikemen với hình ảnh một người hòa nhã dễ gần với mái tóc nâu hơi dài. Harusaki Kouma, một người siêu hoàn hảo, một Riajuu phổ biến.

(Trans : các bạn bít ikemen với Riajuu rồi phải ko, ko bít GG-sama nhé @@)

Họ là những người bạn cùng lớp của tôi, cũng như là bạn bè của Yuuhi. Bốn người họ luôn là trung tâm của lớp. Bằng cách nào đó, Yuu là những gì họ sử dụng để gọi Yuuhi.

"Ah, vâng! Gặp cậu sau nhé Yuki-kun! "(Yuuhi)

Yuuhi trở lại lớp học trong khi vẫy tay với tôi.

Ba người cắt ngang giữa tôi và Yuuhi. Bằng cách nào đó tôi nghĩ rằng họ đang nhìn chằm chằm vào tôi.Tôi nghĩ rằng họ ghét tôi, mà cũng đúng thôi, ai mà muốn thần tượng của mình than thiết với cái thứ ảm đạm như tôi. Tôi quay lại mua đồ ăn.

------ Này, tại sao Yuu lại ở cùng với một người ảm đạm như vậy?

------ Eeh? Yuki-kun không ảm đạm mà .

Tôi có thể nghe thấy cuộc trò chuyện đó.

Tôi mua tất cả các bánh bằng tiền riêng của tôi. Bởi vì tôi không có thời gian để hỏi từng cái một.

Chúng  cũng yêu cầu tôi mua đồ uống, tôi đi đến máy bán hàng tự động bên ngoài.

Đây là cà phê yêu thích của hắn? Cafe au lait? Tôi mua nó và trở lại lớp học.

Và sau đó, tôi nhìn về phía sân trường, những học sinh đang chơi bóng. Câu lạc bộ bóng đá đang trở nên lộn xộn, một chàng trai điều khiển bóng tốt, vượt qua hàng phòng thủ và sút.

Bóng được sút với tiếng hét tinh thần quyết liệt, nó sẽ bay thẳng vào lưới chứ….không, nó đi qua đầu thủ môn và làm cú vòng cung tuyệt đẹp và bay về phía tôi.

Tôi đối mặt nó với hai bàn tay đầy bánh mì và nước  uống, có nghĩa là tôi không thể dừng lại nó với bàn tay của tôi.

"Haizzzz ... Thật là  phiền phức."

Dù sao, quả bóng cũng đã đến gần, rồi đột nhiên tôi bị mất đà, và rồi quả bóng nảy trên mặt đất.

Giờ thì, hãy nhanh lên và đưa cho chúng bánh mì.

Ăn trưa xong, và lớp học buổi chiều bắt đầu.

May mắn thay Endo và đồng không quấy rầy tôi. Vì vậy, tôi có thể sử dụng điện thoại trong giờ học một cách yên bình. Chặn cái nhìn của giáo viên bằng quyển sách giáo khoa, tôi mở trang web tiểu thuyết trên internet.

Tôi đang tìm ------ Triệu hồi sang thế giới khác, tiểu thuyết Triệu hồi-series.

... .. Hơn 10 năm trước đây, tôi đã bị triệu hồi sang thế giới khác, và đã cứu thế giới đó. Tôi không nói cho ai biết vì sẽ không ai tin vào điều đó.

Hơn 10 năm trước đây ... Tôi đã cứu thế giới đó, và đã bị đuổi ra khỏi thế giới đó bởi những con người đã gọi tôi.

Mặc dù tôi nghĩ rằng tôi sẽ chết, nhưng tôi đã tiến hóa thành một thực thể “Anh Hùng”, tôi đã đến cảnh giới của sự bất tử không thể chết bằng những cách bình thường, do đó tôi cưỡng chế thoát ra khỏi Ma Thuật Chuyển Đổi.

Như mong đợi, nhưng khi tôi về thế giới hiện đại, tôi ngạc nhiên rằng tôi đã đầu thai thành một đứa bé.

 Nghĩ về nó, nhà vua có thể có suy nghĩ rằng tôi sẽ cướp ngôi của ông. Ông ta có thể đã nghĩ rằng tôi sẽ có được vị trí của ông ấy.

Vâng, có quá nhiều chuyện xảy ra đột ngột.

Vì vậy, tôi đã liều mình tìm kiếm kể từ khi tôi còn là một đứa trẻ  cách để trở lại đó. Tôi tiếp tục chồng chất những cuốn sách để đọc dù là trong ngày lễ.

Cũng may là tôi giữ được tất cả sức mạnh mà tôi có khi còn là anh hùng, vì vậy tôi dành phần lớn thời gian của mình trong những ngày lễ để đọc sách. Lý do tại sao sức mạnh của tôi vẫn còn sử dụng được là một bí ẩn. Theo cuốn tiểu thuyết, nó có vẻ là một cái gì đó như thế này : "opportunism". Thật là tiện lợi.

[Trans: mình ko hiểu ý nghĩa của từ này “opportunism”]

Tuy nhiên, tôi đã không tìm thấy cách để quay trở lại. Tôi tiếp tục lãng phí thời gian với cuộc sống học đường ở thế giới này, và tôi không có đầu mối nào cả.

Tuy nhiên, tôi không thể bỏ cuộc. Chính vì vậy tôi sẽ tiếp tục tìm kiếm trên internet. Hiện nay, tiểu thuyết là hy vọng lớn nhất của tôi. Tôi tiếp tục tìm kiếm ở trường, và sẽ tiếp tục tìm kiếm sau khi tan trường với chiếc PC ở nhà. Nó dành cho mục đích này và  tôi không muốn bị quấy rầy sau giờ học.

[T.N: Tôi không biết anh bạn à, nhưng tôi nghĩ rằng cuốn sách huyền bí có nhiều cơ hội hơn so với những câu chuyện tưởng tượng được viết bởi otaku]

[Trans: Yup, mình cũng nghĩ vậy]

Không thèm để ý đến giáo viên, tôi tiếp tục cào phím.

[Trans: Daxua ulti gánh team 20gg J]

Đột nhiên tôi cảm nhận được điều gì đó.

"...... ..Đây là dòng chảy sức mạnh ma thuật?" (Setsu)

Tôi đã không cảm nhận dòng chảy của sức mạnh ma thuật một thời gian rồi , nhưng vì lý do gì mà tôi lại cảm nhận được nó.

Sức mạnh ma thuật không tồn tại trong thế giới này, như tôi đã không bao giờ sử dụng sự tồn tại này mặc dù tôi có thể sử dụng nó ở thế giới này. Tuy nhiên, tôi cảm thấy dòng chảy của sức mạnh ma thuật như thế ở trong lớp học ... và ở dưới chân của mình.

(Đừng nói với tôi là !?)

"Uwaa !? Cái gì thế này!?" (???)

Một trong số những học sinh nam nhảy dựng lên.

Theo phản ứng dây chuyền, các tiếng nói bắt đầu phát ra khắp lớp học.

Một trận đồ ma thuật khổng lồ tỏa sáng dưới chân chúng tôi ....

Đây cũng giống như lần đầu tiên tôi bị triệu hồi.

(......... Thế giới đó vẫn chưa bỏ rơi tôi!)

Và thế là cả lớp học được bao trùm trong ánh sáng, giờ đây tôi sẽ được triệu hồi sang thế giới khác…….cùng các bạn cùng lớp của mình.